Cô bạn gái dâm đãng của tôi thích cưỡi ngựa lắm

Aa. Ánh nắng nhạt nhòa xuyên qua tán cây ven đường, chiếu lên bức tường gạch cũ kỹ loang lổ rêu xanh, vẽ nên một khung cảnh yên bình nhưng thoáng chút uể oải của mùa thu. Tiếng bé Ngọc ư e kéo Thư về thực tại. Thư ở nhà chăm bé Ngọc, cho con bú, giặt đồ, nấu cơm, tiếng nước chảy róc rách từ vòi khi cô rửa bát hòa cùng mùi sữa thoảng lên từ áo mỗi lần con ọ ẹ đòi ăn, rồi tiếng cười khanh khách của bé Ngọc khi Thư chơi đùa với con trên tấm thảm nhỏ giữa phòng khách. Tiếng bé Ngọc rúc rích trong nôi vang lên, Thư quay lại, ôm con vào lòng, đôi mắt con trong veo nhìn cô, Thư mỉm cười, “Mẹ yêu con yêu gia đình nhỏ này, mẹ sẽ không làm gì có lỗi với ba con thêm nữa đâu,” nhưng trong đầu vẫn hiện lên hình ảnh Nam, giọng anh ta thì thầm, “Thư, em không thoát được đâu, em thèm anh mà,” lòng cô bất an, nhìn ra sân, “Không gặp Nam nữa, nhưng nếu anh ta đến thì sao?